Friday, November 29, 2019

Lãng khách


Lãng khách

Tự thân do kỷ, lòng thanh minh
Khoái chí ân cừu, tề kiếm minh
Ngang dọc lưỡng đường duyên khoái hoạt
Bắc nam vạn dặm tình trung trinh
Anh Đào một đóa luận quân tử
Kiếm đạo mười phương đối nhục vinh
Thiên hạ ngạo mình nhi bất hoặc
Mỗ cười thiên hạ chẳng khai minh

Monday, November 25, 2019

Lỡ hẹn


Lỡ hẹn

Ta và người lỡ hẹn trầu cau
Người đến ta đi chẳng thấu nhau
Hẹn ước trăm năm thành ảo mộng
Nguyện thề một khắc hóa mây màu
Lúc đi, đi với tình chung mối
Khi lại, lại mang khác nỗi sầu
Là bởi duyên kia tình như mộng
Mộng rồi lại tỉnh chẳng về đâu

Friday, November 15, 2019

Khách qua đường

Khách qua đường

Đến gặp phong trần cái giáng kiều
Tiết Đông kẻ khách đuổi cô liêu
Ta buồn phải tạm thuê ân ái.
Người khổ nên đành bán phận yêu
Hỏi đến là duyên chăn cũng gối
Nói ra cái phận đìu cùng hiu
Mây mưa một thoáng rồi sòng phẳng
Đây, đó chia đường chẳng luyến lưu

Saturday, September 28, 2019

Vấn tình

Vấn tình

Thế đạo ái tình hỏi thế nhân
Tương giao Trị kỉ há kim ngân
Thiên nam địa bắc song hành nhạn
Tây lộ đông phương độc vị nhân
Duyên hữu tương phùng hoan lạc thú
Vô duyên ly biệt khổ chung thân
Tê tâm phế liệt hoài nhân mộng
Hỉ nộ oán ân loạn hí thần

Wednesday, September 18, 2019

Tình mông lung


Tình mông lung

Mộng cầm ơi! hỡi Mộng cầm ơi!
Một nữa hồn xưa đã đi đâu?
Một nữa chôn sâu dưới mắt đời
Mặc tử tài răng trời không thấu
Nỡ đọa đầy ai kiếp vô hồn
Người đi một nữa hồn tôi mất
Một nữa hồn kia cũng dại khờ
Tự Hỏi mỉm cười trong ân ái
Có dịu được chăng lúc phân khai
Hay là đau đau đến thẫn thờ
lại là xót xa lại làm thơ
Ngã giữa ái tình khôn mấy nỗi
lúc điên khi dại là bi phẫn
lại khóc là cười khi cùng quẫn
Bời trò vui? hay lúc khốn cùng
Ta nghĩ lại! ta vẫn mông lung

Monday, August 26, 2019

Tan


Tan

Em bước dần xa bước dần xa
Thì thôi duyên nợ xem như là
Nắng lụa mong manh tình trong mộng
Một thoáng phiêu du về lại nhà

Ông trăng lúc tỏ sẽ đến tàn
Hợp tan phải có ngàn trăm vạn
Tiếc chi tương khúc phượng cầu hoàng
Với mảnh tình kia ngang trái ngang

Chỉ là bỗng nhiên chim rời tổ
Tổ còn chỉ có không với không
Ngày sau chỉ biết ca dạ cổ
Cho lúc tương ngộ buồn mênh mông

Đến những lúc bỗng thấy chiều tà
Chạnh lòng than thở cảnh người ta
là chim liền cánh cây liền cành
Kệ mảnh đời riêng ta với ta