Sunday, November 29, 2015

Báo Đời

Báo Đời

Cũng học đòi, phong lưu ở đời.
Cũng tình, cũng ái, cũng chơi vơi.
Phận sau, duyên trước, lại tan tành.
Tài dưới, nghiệp trên, cứ tả tơi.
Mộng lớn, trong lòng ta tưởng tưởng.
Phận cùn, miệng nói cứ khơi khơi.
Mẹ cha, ảo tưởng, thành long phượng.
Thực vẫn, áo ôm, vẫn báo đời.

Vấn vương

Vấn vương

Nhớ từ thủa, người bước sang ngang.
Có kẻ ngồi đây, mơ dáng nàng.
Lúc tỉnh, tương tư hồn mộng mị.
Khi say, hoài vọng ảnh mơ màng.
Bẽ bàng, than trách, tình chưa thấu.
Nhục nhã, oán hờn, cảnh trái ngang.
Tự hỏi lòng kia, còn có ý.
Với tình tha thiết, kẻ vấn vương.

Thursday, October 1, 2015

Nhớ Người

Nhớ Người


Lâu lắm rồi, người chẳng thấy sang
Lúc quên, lúc nhớ, lúc mơ màng
Đang đương vui vẻ, bỗng thờ ơ
Giữa lúc trầm tư, lại sổ sàng
Khi khóc, khóc cho đầy hạnh phúc
Lúc cười, cười đến độ thê lương
Hẹn thề son sắt, trời kia thấu
Bỗng nổi can qua, hóa phũ phàng

Saturday, March 14, 2015

Vị Yêu

Vị Yêu
Tình sẽ đẹp nếu ai còn giữ mãi
Màu hồng thơ chẳc cũng chẳng tàn phai
Màu mực tím vẫn còn trong ký ức
Mái tóc huyền ai ngả đầu bên vai

Hương vẫn nồng nếu ai còn tha thiết
Cảnh chiều hôm ôm hạnh phúc mơ màng
Bản tình ca sẽ vẫn còn da diết
Cùng tình tang với tiếng hát khung đàn

Ai vẫn là người mà ai nhung nhớ
Với dáng hình đã lồng vào khung thơ
Ôi ái tình say mê đầy thi vị
Với đôi mắt buồn thoáng chút thờ ơ

Ta say nồng với tình trong mộng mị
Chẳng ngỡ rằng sẽ có lúc biệt ly
Khi ai kia mong tìm vị tươi mới
Đâu ngó ngàng kẻ mang vị tình si

Ôi tiếng hát giờ đây đầy chua chát
Với tình tang lạc nhịp chẳng thành hồi
Bài thơ xưa đã nhuốm màu bi đát
Hương vị này cay đắng mật chia phôi