Sunday, August 15, 2021

Thất tịch đọc thơ Hàn Mặc Tử

Thất tịch đọc thơ Hàn Mặc Tử

Ai đã nghe đây thôn vĩ dạ
Đã từng chua sót cảnh người ta
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Tình chẳng cho anh quá phũ phàng

Ôi tình son sắc chẳng ngày xanh
Một cỗ tim ai đập chẳng thành
Sao anh không về chơi thôn Vĩ?
Bởi lòng ai kia chẳng mong anh

Gió theo lối gió, mây đường mây
Tình anh như khói chẳng đong đầy
Trăng kia chẳng hẹn cùng kẻ lạ
Để mà về kịp sáng đêm nay

Mơ khách đường xa khách đường xa
Tương tư một cõi mảnh sương tà
Xin đừng gieo chi sầu nhân thế
Để người tơ tưởng, mãi vấn vương

Friday, July 23, 2021

Thuê ân ái

Thuê ân ái

Ta thấy em ta ấy thật xinh
Tay ôm tay ấm mắt nhu tình
Đồi non da tuyết trăm thằng thích
Bại liễu tàn hoa lắm kẻ khinh
Bởi nợ phong lưu người bán duyên
Nên thừa hiu quạnh ta mua tình
Kỳ khôi cái nghiệp thuê ân ái
Cũng xướng anh em chẳng của mình

Thursday, July 8, 2021

Nhất dạ tương tư

Nhất dạ tương tư

Nhất dạ tương tư nhất dạ trường
Hoài nhân nhất tiếu mộng uyên ương
Ban sơ tương ngộ vương lưu luyến
Lưu luyến tương tư tưởng vị ương
Thao thức tâm tư bày dạ nguyệt
Thanh phong thủ thỉ vị ưu thương
Ái ân như mộng yên vân họa
Hoài vọng giai nhân luống đoạn trường

Saturday, May 15, 2021

Về Quê

Về Quê

Trời xanh xanh với đất thanh thanh
Trên tạo mây thành dưới trải xanh
Vàng đỏ cam tràm đông một ráng
Lam đen mờ tím tây giăng mành
Trung ra ngoài bắc thăm nguyên quán
Bắc hỏi ở trung cảnh biển xanh
Có nhắc người dưng ở xứ người
Bận lòng thương nhớ kẻ quê anh

Saturday, January 2, 2021

Hàn Giang ngắm tịch dương

Hàn Giang ngắm tịch dương

Giá lạnh bùn phong mưa phất phây
Tịch dương tao ngộ cảnh trời Tây
Quanh quanh xám xịt mù vây lối
Nhất nhất quáng hồng tỏa ráng mây
Thong thả nắng vàng xua ấm áp
Vội vàng sương gió thả heo may
Lẻ loi với lại trời, mưa, gió
Ta ới ta ơi ! say quá say

Saturday, December 19, 2020

Nhớ nàng thơ

Nhớ nàng thơ

Chẳng thể nào viết nỗi một dòng thơ
Cho người kia đã lạc vào dĩ vãng
Chỉ vương lại một chút bóng hững hờ
Nơi ký ức mịt mờ chạy lang thang

Chẳng thể nào vẽ lại được dung nhan
Là ánh mắt mông lung hay mơ màng
Ta cố nhớ lại càng thấy ngỡ ngàng
Đi lạc vào những súc cảm hoang mang

Vốn dĩ ta từng thích ánh chiều vàng
Nơi có thể dạo bước đuổi mênh mang
Nhưng vì đâu sống đến nỗi khô khan
Đem vui thú ném đi thật vội vàng

Là muốn quên cái dĩ vãng phũ phàng
Hay cố tìm nữa hồn kia đã mất
Để đến ngày lành lạnh gió lay lất
Lại dây dưa ôm nỗi nhớ nàng thơ

Sunday, June 21, 2020

Lên núi ngắm biển

Lên núi ngắm biển

Thấy rừng thấy biển lòng an nhiên
Tự tại vô lo ưu chẳng phiền
Mắt thấy xa xa màu lục thủy
Gợn lòng ẩn ẩn vị thanh thiên
Hồng nhan dẫu có vô duyên gặp
Trị kỷ nguyện xin phó lão thiên
Bầu bạn giang sơn cùng cẩm tú
Đưa lòng ôm lấy tình thiên nhiên