Friday, May 11, 2018

Tiếng Đàn

Tiếng Đàn

Tích tịnh tình tang tích tịch tang
Tiếng đàn ai oán nỗi mênh mang
Ai đây thấu hiểu tình dang dở 
Kẻ khách thấy không nỗi tóc tang
Đời thủa yêu đương đầy chát chúa 
Ngỡ ngàng mơ mộng hóa tro tàn
Thương người người có biết cho đâu
Đành tả trái ngang bởi tiếng đàn

Vô Duyên

Vô Duyên

Ta với người xa cách lắm đâu
Mà ta ta nhớ từng đêm thâu
Danh xưng vai vế ra gần gũi
Gặp mặt quen thân có mấy lâu
Dẫu sống cùng chung một mảnh đời
Vậy mà như ở khác cung châu
Trời cho duyên kiếp sao cay nghiệt
Than trách người ơi nỗi sầu đau

Wednesday, April 4, 2018

Ta say

Ta say 

Rượu vào ta thấy lòng ta say 
Say nỗi cô đơn cảnh đắng cay 
Mắt lệ rưng rưng cầu hạnh phúc 
Miệng cười ha hả tả sầu tây 
Hoài lang tha thiết ca không thấu 
Khác khoải mái nhì hò có hay 
Mượn cớ hơi men ta thổ lộ 
 Cô liêu đên độ gió đong đầy

Ta Làm Thơ

Ta Làm Thơ 

 Ta cứ làm thơ để mốc meo 
 Tả tình tả cảnh tả cheo leo 
 Một hai câu chữ đầy tâm đắc 
 Hàng đống phế văn lại nhạt phèo 
 Trăm ý ngàn điều ta gửi gắm 
 Một lòng một dạ chẳng ai theo 
 Vẫn mong tri kỷ đời ta thấu 
 Quên nỗi quạnh hiu phận bọt bèo

Hàn Giang Thơ

Hàn Giang Thơ 

Hàn Giang bỗng thấy Hàn Giang thơ 
Lắm vẻ nhiều màu ý mộng mơ 
Vần điệu thở than đời thống khổ 
Câu từ mắng chửi sự huyền cơ 
Cũng niêm cũng đối ra điều tốt
Lạc điệu lạc vần cứ Thờ ơ 
Là lấy thi văn tả cõi lòng 
Mong đừng mang tiếng Hàn Giang thơ

Saturday, March 10, 2018

Giãi bày

Giãi bày

Chị tôi ơi ! tình có nghĩa gì đâu?
Nếu là không lưu luyến buổi sơ đầu?
Thuở ân ái mong manh như nắng lụa
lòng giãi bày, đã bao lần lần lữa
Nghĩ mượn thơ, thổ lộ, chắc không thừa
Nếu có lòng, đừng nỡ cắt dây tơ
Mà chẳng phải, xem như ảnh trăng mờ
Đã vô duyên, nếu gặp, xin đành vờ
Chị là chị, mà tôi vẫn là tôi

Có lẽ

Có lẽ

Có lẽ một mai em lấy chồng
Tôi thì như thế chắc là không
nên duyên xin gặp trao ân ái
lỡ phận thôi đành đón lạnh lùng
Vô cảm thờ ở cái rõ ràng
Thề non hẹn biển thấy mông lung
Lẽ thường tình ái đều như vậy
Mộng tưởng Tương Như hóa sượng sùng

Friday, March 9, 2018

Tỏ Tình

Tỏ Tình

Em có phải, là người tôi mộng mị
Thích mai vàng, rạo rực, ánh xuân thì
Chị hằng  kia, thắm đượm, nét nhu mì
Mà cũng hờn, với đôi môi đỏ thắm
Trinh nguyên đó, đã ru lòng thi sĩ
Ơi người ơi ! nguyện si đến ngàn năm

Dáng ai nhỏ, với nụ cười trong sáng
Tóc ngang vai, làm tim ai yếu mềm
Và đôi mắt, ôi dịu ngọt êm đềm
khiến cho người, ôm nỗi nhớ mênh mang
Bao ngôn từ, chỉ nằm trong nỗi nhớ
Tả sao nỗi, nét đẹp của nàng thơ

Ta xin cầu, có một lời hẹn ước
Đế môi mềm, nở mãi nụ cười duyên
Em tôi ơi ! bể đời, lắm chung chiêng
Ta chỉ mong, duyên thầm, người hiểu thấu
Để nỗi niềm, dâng như ngàn con nước
Tưới cho xuân, thêm thắm vị duyên đầu

Thursday, March 8, 2018

Lưu ly tán

Lưu ly tán

Hoa hồng Chẳng thể xứng lưu ly
Thấm Đượm sắt son tình biệt ly
Tráng sĩ vì người dâng hiến cả
Nữ Nhi quên phận giữ Xuân thì
Một lời tha thiết ngàn lưu luyến
Cả Kiếp vấn vương khắc tán ly
Tự hỏi ái tình ai chứng giám
Chẳng bằng mơ mộng đóa lưu ly

Wednesday, March 7, 2018

Hẹn Hò

Hẹn Hò


Em cứ hẹn, nhưng em chẳng đến đâu
Để tôi buồn ! cứ ôm sầu ôm khổ
Để lòng ghen ! tuôn như là thác đổ
Cứ loanh quanh, hồn vơ vẫn nơi đâu


Em cứ hẹn, thêm một lần chẳng đến
Tôi chờ em ! xá gì tôi cứ chờ
Cũng chẳng qua, là ôm niềm thương mến
Em tôi ơi ! cứ lỡ hẹn tôi chờ


Em cứ hẹn đến khi nào sáng tỏ
Rõ lòng em và thấu hiểu lòng tôi
Thì tôi xin một nụ cười trên môi
Ôi hạnh phúc thẹn thùng trong nắng đỏ


Em hãy hẹn cứ như là rất khó
Để lòng buồn tôi gặm nhấm cô đơn
Và than thở một nỗi niềm nho nhỏ
Tôi nhớ em ! ôi trời tôi nhớ em

Tuesday, March 6, 2018

Thôi Nhé, Tình xưa cũ

Thôi Nhé, Tình xưa cũ

Thôi chào nhé người yêu xưa cũ
Ta sẽ thôi tìm em trong giấc ngủ
Với tương tư xin lưu vào ngăn tủ
Bao mộng mị đến nay dường đã đủ

Thôi tạm biệt mối tình chưa đong đủ
Với rêu phong đã nhuộm màu ủ rủ
Và tình yêu đã hóa nỗi hận thù
Cùng nhớ nhung như họa ảnh sương mù

Thôi quên nhé hỡi người yêu cô phụ
Phụ tình ai ai oán đến ngỡ ngàng
Xin quên nhé những hoài niệm mơ màng
Lúc bi ai lúc hạnh phúc phũ phàng 

Thôi xin hết những chiêu thu lá vàng
Ta một mình ôm nỗi nhớ mênh mang
Thôi xin hết bao đêm ánh trăng vàng
Ngồi than thở cái cảnh tình trái ngang

Và giờ đây ta cùng gió về ngàn
Tìm ái tình nơi bể đời thênh thang
Đời ta đây sẽ được mở sang trang
Xin đưa người đi vào miền dĩ vãng