Thursday, October 1, 2015

Nhớ Người

Nhớ Người


Lâu lắm rồi, người chẳng thấy sang
Lúc quên, lúc nhớ, lúc mơ màng
Đang đương vui vẻ, bỗng thờ ơ
Giữa lúc trầm tư, lại sổ sàng
Khi khóc, khóc cho đầy hạnh phúc
Lúc cười, cười đến độ thê lương
Hẹn thề son sắt, trời kia thấu
Bỗng nổi can qua, hóa phũ phàng