Một chút men say một chút nồng chén thù chén tạc với ngài ông dưới trời lồng lộng chầu minh nguyệt giữa biển mênh mông hứng bắc phong Ngước thấy lung linh chòm bắc đẩu cúi xem sóng sánh ảnh trăng trong một mình ngồi uống nơi khuya vắng bất giác thở than thấy chạnh lòng
Xế chiều rọi bóng chốn cô liêu Có kẻ Thẫn thơ nhớ dáng kiều Lúc trước mặn nồng người tái hợp Giờ đây chua chát bóng tiêu diêu Tương tư dày xéo tâm tàn tạ Mộng tưởng héo hon ý tán tiêu Nhưng hỡi cố cầu càng thống khổ Thôi đành ôm hân ngó ánh chiều
có mây có nước cả non xanh phong cảnh bồng lai đẹp tựa tranh từng nét từng đường thành thủy mặc chỗ trầm chỗ bỗng hóa cầm thanh trên non lớp lớp mây vây trắng dưới núi nơi nơi rừng trải xanh cảnh sắc chốn kia hùng vĩ vậy Một mình đứng giữa thấy mong manh
Hùng quan đệ nhất chính là đây Gió thổi mây kia treo ngọn cây Sóng nước mênh mênh nghìn dặm trải Núi rừng lớp lớp vạn trùng vây Đêm khuya lành lạnh đèn leo lét Sáng sớm mờ mờ gió phất phây Chả trách người xưa lưu luyến mãi Chốn này đã dặt mỹ danh đây
Ngóng hoa Lòng ngóng mong hoa hoa chẳng thành Vô tình với gió gió vờn quanh Ta buồn cứ trách hoa kia khó Cứ mãi lặng im nở chẳng thành Hoa đã không thương sao cứ ép Để tình đau khổ chẳng ngày xanh Vốn dĩ gió kia chẳng phải độc Cớ gì không mến gió thanh thanh
Mưa ơi mưa ơi... mưa à mưa đến bất chợt mưa lại đi có lúc ở lì lúc bay bay mưa đã hỏi ông trời chưa đó mà cứ lông bông suốt tháng ngày lúc mong mưa mưa chẳng tới lúc chẳng cần mưa mưa cứ về ta làm gì mà mưa cứ thế cứ chọc ta rồi lại dỗi hờn ta ta cứ ước như mưa lắm lắm được đi xa lại được về nhà vậy cho hỏi nhà mưa đâu vậy để lúc buồn ta tới nhà mưa chơi có đôi lúc mưa đùa thái quá làm cho ta chẳng thích mưa đâu nhưng có lúc mưa làm ta thích ta với mưa chơi suốt cả ngày nhưng tại sao mưa cứ dỗi hờn lúc nổi dận lúc chẳng nói năng chi ta chẳng biết mưa giận ta cái gì mà có lúc nữa năm trời không thấy tuy biết rằng tính mưa vẫn vậy nhưng mà ta chẳng ghét mưa đâu bởi vì mưa là bạn lúc ta sầu lúc ta cười mưa cũng đến góp vui mưa hay nghe tâm sự từ tim ta mưa cũng gật gù cũng cảm thông nhưng mà sao ta không thấy mưa than phiền hay tâm sự với ta ta cũng đoán mưa luôn vui vẽ cũng chẳng có nỗi buồn gì đâu ta tin mưa là người bạn tốt chẳng bao giờ nỡ bỏ rơi ta chẳng qua đôi lúc chỉ là mưa xa quá nên chẳng kịp về thôi và ta biết mai này vẫn thế dù đi đâu mưa cũng đến thăm ta dù ta chết mưa vẫn kề bên ru ta ngủ giấc ngủ của ngàn thu và ta biết khi ta đã chết mưa vẫn hoài khóc đến ngàn năm
Nếu tất cả chỉ là một cuộc chơi Thì anh đây là kẻ ngu ngốc nhất Nếu tất cả chỉ là câu nói đùa Thì anh đây là thằng khờ phải không Anh đã tin và tin hết tất cả Những dối gian mà em nỡ trao anh Anh ngu ngốc hay giả vờ ngu ngốc Cứ tin em mà chẳng có nghi ngờ Cái phải đến cuối cùng cũng đã đến Anh không tin nhưng vẫn cố phải tin Em nói rằng anh đừng níu kéo nữa Tất cả đều sai cả anh với em Nhưng em ơi xin đừng nói như vậy Tất cả đều đúng chỉ mình anh sai Anh đã sai vì quá yêu thật lòng Và đã sai vì ngỡ em giống anh Thôi em hỡi hãy đi theo con tim Anh sẽ vờ để em được hạnh phúc Anh sẽ vờ là đã lãng quên em Và chỉ còn lại anh với anh thôi
Em khóc làm gì cho kẻ vô tình Em khóc làm gì để con tim đau Em khóc làm gì cho lòng mỏi mệt Em khóc để chi khi người vẫn vậy Em hãy quên đi kẻ ngu đốt đó Hắn chẳng biết gì là tình yêu đâu Em hãy quên đi mối tình đau khổ Hắn chỉ biết đùa con tim em thôi Hãy để cho anh cùng chịu khổ đau Hãy để cho anh bù đắp tất cả Hãy để cho anh chữa lành con tim Hãy để cho anh thấy em vui cười Rồi tất cả sẽ đi vào dĩ vãng Em sẽ thấy cuộc đời vui đẹp hơn Rồi tất cả sẽ chỉ là ác mộng Em giật mình nắm được bàn tay anh
Đã có lúc anh chìm vào mộng ảo Mơ thấy em và thấy cả mùa xuân Đã có lúc tình anh rừng rực cháy Với con tim khao khát được tình em Đã có lúc anh như người ngây dại Nhớ tới em nhớ đến nỗi cuồng điên Và có lúc anh đã điên thực sự Vì hờn ghen mà chẳng lý do gì Và có lúc anh như kẻ khốn cùng Tìm khắp chốn mà chẳng thấy em đâu Và đến lúc anh như người đã chết Vì tình em nào phải dành cho anh
Em xa mất rồi Em xa mất rồi! xa mất rồi Giờ còn lại tôi với tình tôi Và thêm cơn gió buồn hiu hắt Và cả nỗi nhớ người không nguôi Em xa mất rồi! xa mất rồi Để lại con tim đã chết rồi Để lại mối tình đang dang dở Chỉ một dòng tin thật phũ phàng Giờ em nơi nao! ở nơi nao Vui với người ta tận chốn nào Hay chăng lòng này muôn đau khổ Khốn khổ xiết bao nỗi nhớ người Tôi vẫn mong sao! vẫn mong sao Một ngày nào đó ở nơi nào Được thấy em tôi cười hạnh phúc Để về ban tối cười trong mơ
Em lấy đi rồi Em lấy đi rồi! lấy đi rồi! Tình tôi hôm ấy đã chia phôi Gớm sao gió đùa tôi bạc thế Chẳng để lại gì chút tình kia Em lấy đi rồi! lấy đi rồi! Tim tôi hôm ấy hóa thành vôi Hỡi ơi cười gì cay nghiệt thế Em bỏ lại tôi với tình tôi Em bỏ tôi rồi! bỏ mất rồi! Để lại lòng tôi lòng đau nhói Ôi thôi đau lắm lại nhói đau Vì phụ tình tôi tôi phải đau Em phụ tình tôi! phụ tình tôi! Vội bỏ thân này vội bỏ tôi Thôi thôi gió hỡi đừng đùa thế Yêu thế làm chi để phụ mình