Đêm Hạ
Trăng kia sáng nhưng trời sao tối quá !
Chẳng ai biết nắng bạc ánh chang hòa.
Ôi trời kia sao mà buồn đến thế !
Chẳng cho trăng thấu hiểu được lòng ai.
ở phía trước con đường xa xa ấy.
với ngọn đèn heo hắt ánh cô đơn.
ôm nỗi nhớ biết làm sao cho hết !
chẳng bận tâm buông
ánh mắt vô hồn.
với cánh bàng cũng lặng im than thở.
ôm nỗi buồn da diết ngóng trời đông.
mơ ánh sáng bừng lên con phố nhỏ.
để xua đi bóng tối ôi mịt mờ.
ở phía cuối con đường nơi phố nhỏ.
vang lanh lãnh tiếng nhịp bước chân ai.
kẻ lữ khách cô độc trong mộng ảo.
ở nơi đâu anh sáng của cuộc đời?
No comments:
Post a Comment