Tương tư hoa
Đau lòng chả phải tự dưng đau
Vốn dĩ là đa cảm lắm sầu
Bởi lẽ hoa kia người đã hái
Thế nên mộng đẹp ta còn đâu
Vẫn mong một ngày người cho lại
Dẫu biết ngàn năm ta phải cầu
Giọt lệ tuông rơi lòng mộng tưởng
Để rồi bừng tỉnh vẫn là đau
Để rồi bừng tỉnh vẫn là đau
No comments:
Post a Comment