Thất tịch đọc thơ Hàn Mặc Tử
Ai đã nghe đây thôn vĩ dạ
Đã từng chua sót cảnh người ta
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Tình chẳng cho anh quá phũ phàng
Ôi tình son sắc chẳng ngày xanh
Một cỗ tim ai đập chẳng thành
Sao anh không về chơi thôn Vĩ?
Bởi lòng ai kia chẳng mong anh
Gió theo lối gió, mây đường mây
Tình anh như khói chẳng đong đầy
Trăng kia chẳng hẹn cùng kẻ lạ
Để mà về kịp sáng đêm nay
Mơ khách đường xa khách đường xa
Tương tư một cõi mảnh sương tà
Xin đừng gieo chi sầu nhân thế
Để người tơ tưởng, mãi vấn vương